Hiển thị bài viết

TRONG CUỘC ĐỜI NÀY, ÍT NHẤT HÃY MỘT LẦN LÀM KẺ NGỐC

Bài viết này sẽ nói về một cuốn sách. Sách kể về chuyện kiên trì trồng táo trong 20 năm của một người Nhật tên là Kimura. Không, tôi không giới thiệu sách nông lâm nghiệp đâu. Đây là một cuốn sách về có thể thay đổi cuộc đời bạn. Tên sách là: “Trong cuộc đời này, ít nhất hãy một lần làm kẻ ngốc".

"Tên ngốc" Kimura là một nông dân Nhật Bản bình thường, do vợ bị dị ứng với thuốc trừ sâu, lại tình cờ tiếp xúc được với cuốn sách "tự nhiên nông pháp", ông hạ quyết tâm trồng táo không cần phân bón hóa học và thuốc trừ sâu.

Ngành nông nghiệp hiện nay đã hoàn toàn ỷ lại vào nông dược, cây táo càng là như thế. Hết thảy quả táo đều là kết quả do sản phẩm hóa học tạo thành, một khi ngừng sử dụng nông dược, cây táo coi như đã chết bảy phần.

Cây táo của Kimura cũng thế, từ khi ông bắt đầu thử nghiệm, mảnh ruộng duy nhất cũng bị cầm gán nợ. Ông phải làm công nhân kiếm sống qua ngày. Con gái của ông viết trên bài tập làm văn: “Ba của tôi là một nông dân, nhưng tôi chưa từng được nếm qua trái cây nhà trồng. Nhưng ba ơi, nhất định phải kiên trì! Nếu không, những gì chúng ta đã làm chẳng phải phí công hay sao?”

Kiên trì, kể cả trong bão giông, mưa tuyết. Kiên trì, kể cả lúc vườn táo khô quắt giữa mùa xuân. Kiên trì, kể cả khi tóc ông bạc trắng, tay chân chai sạn, khi gia đình ông bị cười cợt, bị cho là đồ ngốc, đồ điên.

20 năm sau, quả táo của Kimura trở thành trái cây thần kỳ nhất thế giới.

Quả táo của ông cắt thành hai nửa, để trong không khí một năm không hư thối, chỉ là trở thành quả khô héo rũ hết hương. Các chuyên gia than rằng thật không thể tưởng tượng nổi. Đầu bếp trưởng nhà hàng Tokyo nói, nếu xử lý tốt quả táo của Kimura thì có thể để đến hai năm. Táo của ông quá ngon, toàn bộ người Nhật Bản đều điên cuồng tranh lấy, "cả đời chỉ cần được ăn một lần là tốt rồi!".

Kimura cả đời chỉ làm một việc – trồng táo. Điều ông làm dường như chỉ ngốc một lần, nhưng thật ra là ngốc cả đời. Ngốc hơn nữa là, ông còn xem quả táo như con của mình, thường xuyên tâm sự với cây táo.

Kimura nói "Tôi là dựa vào trồng táo mà sống, tôi sở dĩ khốn cùng như vậy, là vì tôi đã để táo thống khổ, là tôi đã ức hiếp những cây táo này." Cây không ra quả, ông luôn cảm giác là do bản thân ông đã sai. 20 năm kia, ông không biết xin lỗi cây táo bao nhiêu lần: "Khiến các ngươi vất vả như vậy, ta thật sự xin lỗi. Cho dù không nở hoa cũng không vấn đề gì, không kết quả cũng không sao cả, nhưng các người ngàn vạn lần đừng chết nhé."

Năm đầu tiên cây táo nở hoa, Kimura vui đến phát khóc. Ông mang rượu trắng đến vườn cây, rót một ít lên mặt đất, cùng táo đối ẩm. "Thật quá kỳ diệu, ta biết ngươi đã rất cố gắng. Thật cảm ơn ngươi." Không có gió, cành cây lại chút lay động, dường như cây táo cũng muốn nói với ông, "Tôi đã biết, chúng tôi đã biết rồi."

Kimura coi cây táo như một sinh mệnh. Ông đối đãi với cây táo như tri kỷ. Đây là toàn bộ bí quyết thành công của ông: “Chắc vì thấy tôi quá ngu ngốc, cây táo cũng không chịu nổi, đành kết quả rồi."

Cũng bởi vì coi táo như tri kỷ, những tháng ngày cây táo không nở hoa, ông ngộ ra những điều mà không ai khác làm được.

Ngày nào ông cũng ra vườn bắt côn trùng, chúng nhiều vô cùng, bắt hàng ngàn con thấy vẫn không giảm bớt chút nào. Cho đến một ngày, Kimura đột nhiên hiểu ra một đạo lý: Cây táo cũng muốn sống sót vậy! Côn trùng khắp nơi đều có, chỉ có thể để cây táo tự kiên cường hơn, mới có thể chống lại sự xâm hại của côn trùng.

Nếu vì để cây táo ra hoa kết quả, chọn dùng đủ loại thủ đoạn, làm cỏ, bón phân, phun thuốc hiệu quả thật đấy, nhưng quả đó không phải là quả tự nhiên, gặp gió to liền rụng, sâu cắn là hỏng. Vì lợi ích của mình mà bức đi khả năng tự sinh tự cường của cây táo, chẳng phải là càng khiến nó yếu mà ỷ lại hơn ư? Cây táo và thiên nhiên hòa cùng một thể, nhân loại ngu muội lại dùng nông dược ngăn cách nó với tự nhiên. Hơn nữa, hàm lượng hóa học tồn đọng chính là thứ khiến người hại người.

"Không có bất kỳ sinh mệnh nào là cô lập," Kimura nói. “Người hại táo, quả táo ăn vào sẽ lại hại người. Biết vậy vẫn làm là tội ác. Ác giả, ác báo.” Quả táo của Kimura tràn đầy "sinh mệnh lực". Chúng không chỉ là sinh mệnh của quả táo, mà còn là sinh mệnh của Kimura.

Thế nhưng, có bao nhiêu người sẽ kiên trì đến hai mươi năm chỉ để đợi cây táo nở 7 đóa hoa? Có bao người sẽ kiên trì, bất chấp gian nan vất vả, hành trang duy nhất là ý chí - một loại ý chí dường như ngu ngốc, lại có thể nhìn đến điều không thể nhìn thấy!

Cả đời này, ít nhất làm một lần ngốc, đó chính là kiên trì, dụng tâm chuyên chú, dùng hết tình cảm làm một việc gì đó. Trồng táo cũng vậy, học hành cũng vậy, kinh doanh cũng vậy, làm chuyện gì cũng đều nên như vậy.

Người ta nói, “Dùng tâm mà làm, cảm động trời, cảm động đất.”

Cây táo còn hiểu được, con người có thể không hiểu sao?

#Bai_hoc_kinh_doanh
#bai_hoc_cuoc_song

ST + BT theo NTDTV